!!Cách ngăn ''Tặng Lê Ngọc Biên, Nguyễn Thị Hoa''\\ \\ Người yêu tôi hỡi, người tôi yêu\\ Những khi thương nhớ dậy trăm chiều\\ Mây giăng khắp ngõ, ngày không nắng\\ Gió tạt bên hè, lạnh hắt hiu...\\ \\ Là lúc tôi đang nặng gánh sầu\\ Thuyền tình ngơ ngác biết về đâu\\ Đôi bờ trăng nước mơ tìm đến \\ Ngại sóng ba đào chuyện bể dâu\\ \\ Hình bóng xa xưa đẹp mộng vàng\\ Sóng đưa bèo hợp để rồi tan\\ Cho anh tôi kết dòng châu rụng\\ Thành chuỗi tơ duyên ngập máu tràn\\ \\ Máu của tôi hòa máu của anh\\ Giòng yêu chuyển mạch kết mơ lành\\ Nhưng thôi anh nhé, đời hai ngã\\ Lá rụng trong mùa lá trổ xanh\\ \\ Tôi biết làm sao, biết nói sao\\ Cho anh yên ấm, mình xa nhau\\ Mỗi lần tái ngộ không nhìn nữa\\ Để lúc người đi, khỏi nghẹn ngào\\ \\ Nhưng thật lòng tôi khổ quá đi\\ Nửa đường tan vỡ biết mà chi?\\ Anh nguyền với Phật, tôi cầu Chúa\\ Cho mãi ngàn năm đá khắc ghi!\\ \\ Rồi tháng ngày qua đem nhớ thương\\ Vùi chôn kỷ niệm lúc yêu đương\\ Tôi đem xác chết tình xây mộ\\ Mỗi đứa mình đi, một ngã đường\\ \\ D.N.