Dỗ dành

Lưng đồi heo hút gió bay
Ngủ đi anh, ngủ cho say giấc nồng
Tựa đầu trên gối non sông
Cỏ sương làm nệm, loan phòng vào mơ
Màn trời sao kết thành thơ
Tưởng như thành phố trăng mờ ảo soi
Giấc cô miên vẫn miệt mài
Anh đi gom mộng chờ ngày cưới em
Bằng vương miệng kết hoa tim
Với vòng tay thép là biên giới tình
Duỗi chân lãng tử mà xin
Kết hài hoa với tên mình nghe anh
Xòe tay khuấy nước cho xanh
Lụa màu trên biển để dành được không
Nắng nào tô má em hồng
Trái nào làm ướt môi cong dỗi hờn
Ngủ đi anh, ngủ cho ngon
Gấm hoa đất Việt, vẫn còn bên anh
Gió ru nhè nhẹ trên cành
Sao anh còn đợi, dỗ dành chưa say?
Ngủ đi, em hát đây này
À ơi... cái ngủ sao mày đi đâu?

D.N.


Page last modified on June 07, 2016, at 08:44 AM