Lặng lẽ
Ta lại vào đây chốn nghĩa trang
Chiều xuân e ấp nắng hanh vàng
Cố nhân nay đã xanh mồ đó
Một thoáng qua rồi, chuyện thế gian
Để buồn cho lá hắt hiu bay
Như tiếng thời gian nghẹn thở dài
Nghiệp chướng đã đành, ray rứt lắm
Cuộc đời ai khéo khóc thương vay
Hạnh nguyện theo về cát bụi thôi
Ấu thơ tròn vẹn gửi cho đời
Mười phương soi thấu đêm trần giới
Bóng tối lan đầy, nước vẫn trôi
Cỏ mọc muôn đời cứ thản nhiên
Nào thân cát bụi, xác trần duyên
Bình minh hoa lá cười trong nắng
Non nước hoàng hôn lại ngửa nghiêng
Thương tiếc người xưa nghĩ phận mình
Vui gì đeo đẳng kiếp phù sinh
Mặc ai vui thú câu cười khóc
Ta vẫn là ta, một bóng hình
Lạnh lùng ta sẽ đếm thời gian
Ngắm bóng chiều trôi, nhặt lá vàng
Mặc gió đưa mây, hoa rủ bướm
Ta cười chờ đợi tiếng Ta vang!
D.N.