MÙA XUÂN VẮNG MẸ
Kính bóng hương hồn Má!
Xuân sắp đến trên quê hương đất Việt
Như hằng năm, xuân lại sắp về rồi
Xuân năm nay, không có má trên đời
Con không biết có còn xuân không nữa
**
Má ra đi cho lòng con lệ ứa
Trên bàn thờ, má hiện diện mông lung
Bé “Ngọc - Hân” ngơ ngác, tội vô cùng
Đứa cháu cố đầu tiên vừa có mặt
**
Cháu chưa hiểu, thế nào là mất mát
Nhìn ảnh bà, cháu vẫn gọi thân yêu:
- “Bà Cố ơi” làm tất cả buồn theo
Tết sắp đến, Tết đầu tiên vắng má
**
Ôi vắng má, xuân trở thành buồn bả
Hoa trở thành kém hương sắc xinh tươi
Mây lang thang, xuân dìu dịu đất trời
Nhà mình vẫn u buồn không rộn rã...
**
Như mọi năm, xuân vẫn còn có má
Má mất rồi làm héo úa mùa xuân
Lòng chúng con ở lại cũng tàn phai
Thiếu hương vị nồng nàn trên mắt má
**
Một đôi mắt bao dung như biển cả
Đẹp nhất đời và thân thuộc biết bao
Nhưng năm nay đôi mắt ấy còn đâu
Nhìn con cháu vui xuân và đón Tết?
**
Má ra đi, thôi từ nay đã hết
Những mùa xuân nồng ấm ngọt ngào xưa
Má ra đi khi gió chuyển sang mùa
Hồn nương tựa trong khói hương mờ ảo
**
Mỗi xuân đến chung vui cùng con cháu
Má hãy về đoàn tụ buổi đầu xuân
Cho cháu con chút hơi ấm nồng nàn
Của hương vị thân yêu tình mẫu tử
**
Nhà sau trước vẫn còn y như cũ
Chỗ má ngồi, nơi má ngủ, dùng cơm
Đôi dép xưa vẫn còn đó tinh tươm
Cất trong tủ để dành cho má đó
**
Mặc áo mới về thăm thằng cháu nhỏ
Nó có tên là Bùi Đỗ Trọng - Nhân
Mới chào đời và mới biết mùa xuân
Đầu tiên đã... đã không còn có ngại
**
Mai tứ quí trước sân nhà nở mãi
Suốt bốn mùa, nay đã đúng màu xuân
Má có thêm thằng cháu nội Minh Luân
Má có biết, có mừng không hở má?
**
Xuân sắp đến, nhớ về thăm nhé má
Và “lì xì” cho các cháu đang mong
Cho chúng con luôn đoàn kết một lòng
Gia đình sẽ an vui và hạnh phúc
Trần Hồng Yến
(Xuân Mậu Dần 1998)