Sao em khóc

Cho Ngọc Thanh

Cô bé ơi, tại sao cô ngồi khóc?
Giận mẹ cha hay hờn dỗi tình nhân?
Hay đau đớn vì tưởng mình cô độc
Giữa dòng đời hoa bướm kết mùa xuân?

Cô bé ơi, tại sao hoài nức nở?
Buồn làm chi, sầu khổ mãi làm chỉ?
Tôi với em, hai đứa mình sơ ngộ
Nhưng biết nhau từ thuở mới ra đi

Em nhớ không hình hài từ nguyên thủy
Đẹp làm sao không nói được nên lời
Em thấy không bây giờ tròn nghiệp dĩ
Hãi hùng khi năm tháng chữa lên ngôi

Ta đuổi bắt đêm đen làm ánh sáng
Bao xích xiềng tô điểm một đường hoa
Từ xa cách mình đi không ngấy chán
Sợ rồi đây, bóng tối mãi chan hòa!

Em thấy đó, đường tình hai lối rẽ
Khổ đau nhiều, hạnh phúc có bao nhiêu
Tàn kiếp sống, em ơi mình lặng lẽ
Đâu mọi người, thù ghét với thương yêu?

Hay em khóc vì ước mơ không trọn
Giấc son vàng tiếp nối mộng ngày xanh
Em muốn bỏ xác thân người hèn mọn
Để dấu chân em nối bước tranh giành

Hãy quay lại cùng tôi, đừng khóc nữa
Chuyện phải làm, ta sẽ giúp cho nhau
Tôi sẽ tiếp tay em, mình nhóm lửa
Đốt bùng lên cho cháy hết trăng sao

Còn lại đó, em ơi là tất cả
Vui làm sao ngây ngất đến mười phương
Vùng ánh sáng tuyệt vời tin Đại Ngã
Trở về đây hoa thắm đẹp thiên đường

Này cô bé, nín đi thôi đừng khóc
Cho cuộc đời rộn rã tiếng reo vui
Ngoan ngoãn nhé, tôi cài lên mái tóc
Đóa Vô ưu trong trắng, mĩm môi cười.

D.N.


Page last modified on June 07, 2016, at 08:01 AM