Tuyệt vời
Đôi cánh sen gầy nở cạnh nhau
Nửa lầu Vương Các gió xôn xao
Thì thầm anh nói, cho em khóc
Như tiếng nguyền xưa, vạn thuở nào
Em nhớ từ lâu, ta với ta
Những khi âu yếm, chẳng rời xa
Tình dù không nói nhưng thầm kín
Em thấy hồn em Xuân nở hoa
Đã chọn làm gì không khổ đau
Bông hồng cài áo buổi anh trao
Em buồn cúi mặt anh thường dỗ
Khóc mãi như là trẻ nít sao?
Thôi nín anh cho cánh quạt này
Khi nào em khóc giống hôm nay
Nhớ lau nước mắt bằng hơi gió
Cho mát lòng khi lược biếng cài
Em có tình thương cao vút cao
Vượt vòng cương tỏa của chiêm bao
Sao em lưu luyến, em hờn giận
Không muốn rời xa, không hiểu nhau?
Em hiểu, nên em đã chọn rồi
Con đường trước mặt sẽ song đôi
Môi trường Đại Thể, mình chung sống
Là cả trần gian, cả cuộc đời
Và rồi, em khóc tiễn anh đi
Đâu phải em tham được ích gì
Đã dứt tình riêng không vướng bận
Tại lòng rung cảm lúc phân ly
Mai này mình ở cách trùng dương
Mộng vút cao bay, mộng khác thường
Nên không, em thấy không buồn nữa
Đôi cánh sen gầy vẫn ngát hương.
D.N.