!THƠ * Thơ là cái mối tợ trong lòng người cảm xúc với ngoại cảnh mà phát ra âm thanh. * Thơ là tiếng nói, lời ngậm ngùi than thở của con người, nhân thấy vật mà dựng nên hình, nhân gặp đề mà ngâm thành vần. * Thơ là để ngâm vịnh tỉnh tình. * Thơ là để nói lên cái chí khí của mình. * Thơ là việc riêng của người, phải tự làm lấy chứ không mượn cậy vào ai được. * Thơ là cái mỹ thuật huyền diệu, thuần túy, có giá trị hơn cả các mỹ thuật khác, không ai bán, cung không ai mua. * Thơ là cái kho tinh hoa, là cái thú thanh nhã, không phải người thô bỉ cục cằn, người còn ham danh lợi mà làm được. * Thơ là cái hình lược của người ta, người cao thượng thì thơ cao thượng, người thiển cận thì thơ thiển cận. Không sao che đậy được: thấy thơ tức là thấy người. * Thơ là hình ảnh của cả nước, thơ thuần chỉnh thì đất nước hưng thịnh, thơ tà dâm thì đất nước suy đồi. * Thơ là một cách giáo khoa, khuyên răn được đời, sự hay dở khen chê, thơ đủ dạy người ta cả. ÔN NHƯ NGUYỄN VĂN NGỌC (Nam thi hợp tuyển)