HỌA THƠ
“Bỏ áo cà sa, khoác chiến bào
Buông rơi tràng hạt, múa thần đao,
Than ôi, nhân loại ngàn đau khổ
Sao nỡ trầm ngâm đạo lý cao ?”
***
Làm sao hết khổ hỡi đồng bào ?
Đập tan xiềng xích với gươm đao,
Đứng lên đòi lại quyền dân chủ
Hãnh diện làm người – đầu ngẩng cao.
***
Cái ác còn đây, hại đồng bào
Làm sao trừ sạch, chẳng cần đao ?
Làm sao “bất chiến” mà vẫn thắng
Chỉ có phép màu – Phật trên cao.
***
Cùng trong một trứng, gọi đồng bào
Sao chẳng cùng thương, dẹp binh đao ?
Bỏ đi thù hận và tà kiến,
Cùng đưa đất nước – mãi vươn cao.
PQT