MỘNG THÁI BÌNH
Ô hay giấc mộng thái bình
Giấc mơ từ thuở bình minh nước nhà,
Bao nhiêu thế kỷ trôi qua
Mà sao mong ước vẫn xa chân trời
Thái Bình Dương vẫn mù khơi
Sóng ngầm vẫn dậy, bao đời chiến tranh
Bởi trong tâm muốn tranh giành
Bởi trong lòng vẫn chưa đành buông gươm
Bởi người cùng nước chẳng thương
Chỉ ôm giấc mộng bá vương trăm nhà
Chẳng lo đói khổ dân ta,
Chỉ khư khư giữ một tòa quyền uy.
Trăm dân oán ghét hề chi
Dối dân, lừa nước – có gì lạ đâu?
...
Lọc lừa, dối trá trăm đường,
Tưởng rằng thế giới bốn phương đều mù
Tưởng rằng dân chúng đều ngu
Biết đâu, gây oán kết thù càng cao…
Một ngày, sóng dậy tuôn trào,
Bốn phương nổi dậy, phong trào tự do
Nhân dân cả nước reo hò
“Thái bình muôn thuở!” - hô to vui mừng…
PQT