Còn trong nỗi nhớ
PHẠM-TRƯỜNG-LINH
Từ em cất bước lên đàng
Chuyến bay nào lộng gió ngang lưng trời
Quê hương yêu dấu tuyệt vời
Cũng không còn đủ nụ cười cho nhau
Tưởng chừng công cuộc dài lâu
Có ai ngờ buổi giang đầu tuyết sơn
Trời Tây lạnh buốt tâm hồn
Trời quê hương, mạch suối nguồn yêu thương
Em đi biền biệt trùng dương
Có bao giờ mộng cố hương em về.