Ký ức giòng sông
Em ngắt đi một chùm hoa thạch thảo
Một chiều mưa thành quá khứ bỗng dưng
Đoá hoa xưa chưa nở, cớ sao dừng
Chiều tím ngắt trên giòng sông dĩ vãng
Chỉ một lần có nhau trong mơ
Sao lòng anh đau nhức dài năm tháng
Chỉ một lần thấy nhau thiên thu
Sao nỗi nhớ chìm trong khói sương mù
Cho anh
Được nhìn thấy em trong biển sương mù
Được nghe hoài tiếng em từ tiền kiếp
Dù chỉ còn tiếng sóng trên giòng sông
Dù giọt mưa chiều ấy đã trôi về biển cả
Thời gian đã trôi qua
Có môt nỗi đau rất lạ
Vẫn còn hoài ký ức một giòng sông
Và Nỗi nhớ một chiều mưa bến cũ !
PTL - 12/98