PTL.KhócCon History
Hide minor edits - Show changes to markup - Cancel
Khóc con trai
Bài thơ Bố làm cho con - Phạm Trần Quang Tuyên
Con đã đi rồi sao Quang Tuyên
An giấc ngàn thu dưới cửu tuyền
Có nghe vang vọng lời cha khóc
Một đời thánh thiện ít nhân duyên
Một tối nào cha đã mất con
Trong vòng tay lặng tái tê hồn
Bàng hoàng trong phút giây trăng trối
Vẫn còn mấp máy nét môi son
Lời cuối cùng con gọi "Bố ơi!"
Chứa chan trìu mến ái ân đời
Tình sâu thăm thẳm trong đôi mắt
Con ngước nhìn cha tắt nghẹn lời
Thế rồi thôi con lặng lẽ đi
Lay gọi bao nhiêu chẳng trở về
Mắt khép như thần tiên yên nghỉ
Khi hồn bỏ xác thoát ra đi
Trong phút giây lặng lẽ thê lương
Con ơi, ta hiểu lẽ vô thường
Mùa xuân thoáng hiện trong đôi mắt
Hẹn giấc đông miên với đoạn trường
Cõi đời sinh hóa vô cùng
Nỗi đau đòi đoạn, muôn trùng đuổi theo
Bao giờ tắt lửa thương yêu
Cho con siêu thoát hồn phiêu diêu về
Thoát đời cảnh khổ bến mê
Vượt luân hồi chứng thấy bồ đề tâm.
Trường thiên khóc con - 10/1983 - PTL