Sao mà nhớ


Em thoáng hiện về, em thoáng xa
Tình như lửa ấm, huyễn hồn ta,
Say mê mấy độ, điên cuồng quá
Mấy độ điêu tàn, lạnh xót xa
Như từ tiền kiếp đã hẹn nhau
Món nợ ngàn năm tự buổi đầu,
Chưa nghe hạnh phúc chan hoà đến
Trong cùng một niệm, nhói lòng đau

Đã muốn gần em, lại muốn rời
Muốn trôi biền biệt bạt trùng khơi,
Quên đi, cắt đứt, chôn vuì hết,
Sao lòng thương nhớ đến chơi vơi.

Nghiệp lực trôi theo suốt cuộc đời
Chan hoà lệ ức máu tim rơi,
Đã quyết lên đường không tiếc nuối,
Ai biệt ly sinh học cả rồi,

Chợt đến bên giòng sông quá khứ,
Hoa vàng đang nở, những muà xưa,
Em ơi, gió lạnh sao mà nhớ,
Con đò tách bến một đêm mưa…

PHẠM TRƯỜNG LINH


Page last modified on June 03, 2015, at 09:03 AM