Tình em


Nỗi nhớ nào xanh như bầu trời,
Tình yêu nào nồng như men rượu
Đôi mắt nào đẹp như giòng sông,
Nụ hôn nào cháy bỏng môi hồng

Em đã cho tôi cả bầu trời,
Khoảng trời xanh mướt đắm hồn tôi,
Khoảng trời miên viễn xa nghìn dặm
Chắp cánh cho lòng mộng viễn khơi

Anh đã chìm trong biển sương mù
Tự một chiều nao nơi bến xưa
Có giòng sông nhỏ mưa giăng mắc
Ứơt cả đường đi chặn lối về

Em giữ hồn tôi trái mộng thường
Đêm huyền hư ảo bóng trăng thương,
Trên đồi lá cỏ thiên thu mọc
Một suối đào nguyên đẹp dị thường

Tôi ngủ bình yên giữa cỏ xanh
Một trời như ngọc sáng chung quanh
Tiếng hoa thức dậy như huyền ảo,
Muôn ngàn lá cỏ giọt long lanh,

Chỉ còn giây phút nữa đêm tàn,
Mộng biến theo đời hoa nát tan
Vương vấn nghìn xưa như mộng ảo,
Tình em theo gió núi trăng ngàn,

“Bán yên phong nguyệt lăng tằng thậm,
Nhất phiến nhu hoài chỉ vị khanh”

PTL


Page last modified on June 03, 2015, at 08:49 AM