Tình Nhớ
PHẠM-TRƯỜNG-LINH
Người về buổi sớm mù sương
Biển mênh mông nhớ con buồm ra khơi
Cánh chim phiêu bạt giữa đời
Có nghe hơi thở đất trời Phương Nam
Kể từ lạc bước trên ngàn
Em đi vào cõi điêu tàn văn minh
Muà hoa trắmg ngát hương tình
Còn trong nỗi nhớ quê mình riêng ai.