BÀI THƠ CỦA BÁC NGHINH GỞI TẶNG
Hiếu thảo nếp nhà vốn Thiện Chân.
Giàu sang không quyến, phải đâu bần
Ngàn pho kinh sử bao nhiêu quý.
Mực thước xây đời : Đạo Thánh nhân.
Văn học điểm tô tài anh tuấn
Bút hoa vung nhẹ nảy câu thần.
Quan san ngàn dặm tình nhung nhớ
Tấc dạ quê mùa tới quý nhân.
Viết xong lúc 24 h 18 ngày 15-10-95
Anh Phạm Văn Nghinh
THƠ ĐỐI
Làm ngưòi ai chẳng muốn thiện chân,
Miễn vui lẽ Đạo, dẫu thanh bần,
Thiên kinh vạn quyển, phù vân mộng,
Năm bảy đường tu, một chữ Nhân
Nếp trước người xưa đà mở lối,
Vận mới đời nay liệu có thần ?
Anh ở quê nhà anh có biết,
Làm sao trang trải nợ chinh nhân.
Em vẫn đi về nẻo thiện chân,
Cuộc chơi đâu chấp chuyện thanh bần,
Giàu sang phú quí như chuyện hão,
Sống được ra người mới chính nhân,
Ngày tháng vui chơi lòng tĩnh lặng,
Đêm năm canh thức luyện tinh thần,
Nỗi niềm dám tỏ cùng trời đất,
Chỉ mong non nước được canh tân.
Chí muốn xây đời thiện mỹ chân,
Rèn mình trong nếp sống thanh bần,
Bao nhiêu năm đã, dân tăm tối,
Mấy độ qua rồi, mộng Thánh nhân,
Lòng vẫn nhớ hoài câu cố quốc
Tâm như trăng vọng bến sông Tần,
Làm người tử tế, vô cùng khó,
Sao lại gọi em, bậc quí nhân ?
Phạm Văn Cảnh
Ngày 24-10-95