Đêm về

Hoàng hôn lên
Nắng chiều nhường bước
Gió... im lặng... thì thầm
Cảnh vật buồn tênh
Côn trùng rền rĩ, tiếng dế nỉ non, ai oán
Sầu lên vạn vật
Chị Hằng buồn bã, nấp sau rặng dừa
Kìa... đám chim ăn đêm
Tung cánh trong sự êm đềm
Gió... gió lại lên
Lá khuya xào xạc
Dạ thần ngự trị thế gian
Lấp mất cảnh thiên đàng
Che khuất ngục trần gian
Không còn thấy cảnh lầm than
Chỉ còn đen tối xóm làng quạnh hiu
Âm u và ghê rợn
Tượng hình địa ngục đời nhơ bợn
Sự sống điên cuồng trong bóng đêm
Một vài loài yên nghỉ
Con người? sinh vật nhỏ bé trước vũ trụ bao la
Trong thế giới ba nghìn
Cùng nhau hướng về niềm tin
Hoa đàm rực lên kim sắc
Quét tan đen tối... vô minh
Ánh sáng bùng lên
Dạ thần sợ hãi
Nhường đường ánh sáng quang minh
Trở về vị trí của mình
Âm thầm như lúc đến
Bất lực trước niềm tin

Đêm đã hết, thần sáng suốt trở về
Xóa tất cả những gì đen tối
Và tất cả hãy cùng nhau sám hối
Để tự cứu mình
Bớt đi những nghiệp báo
Trở về ánh sáng chơn minh:
Niềm tin...

Vân Hà (TTHA)
29-6-65


Page last modified on July 11, 2023, at 07:51 AM