!!Đơn độc ''Tặng những người em bất hạnh...'' Một mảnh bom rơi, mẹ cha đi mãi\\ Còn thân con ngào nghẹn lệ đôi giòng\\ Thời gian như ngừng lại giữa mùa đông\\ Trời giá buốt, mẹ ơi con lạnh lắm!\\ Còn đâu nữa khoảng thời gian tươi thắm\\ Ngày mẹ cha còn vui sống bên con\\ Khi rầy la, hay lúc chịu oan đòn\\ Con vẫn thấy cả một trời hoa mộng\\ Nhưng... hôm nay đã mất niềm vui sống\\ Của đời con, cha mẹ hỡi về đâu?\\ Sao đời con lại sớm chít khăn sầu\\ Cha mẹ mất, thân con trơ trọi quá\\ Con đứng đây, đường đời muôn vạn ngả\\ Biết về đâu, con ngơ ngác nhìn quanh\\ Lá úa rơi vì đã mất màu xanh\\ Con vất vưởng vì không còn cha mẹ\\ Sống làm chi những ngày dài buồn tẻ\\ Trời vào thu nhuộm tím cả đời con\\ Lời mẹ khuyên "đừng nuôi mãi oán hờn"\\ Con vẫn nhớ dù tim con uất nghẹn.\\ \\ Vân Hà (TTHA)\\ 15-6-67