VH.ĐộcThoại History
Hide minor edits - Show changes to output - Cancel
Added lines 1-66:
!!Độc thoại
''Ghi lại những ngày tranh đấu của SV.HS. Việt Nam 1970''
Có loại dây nào cứng hơn nữa không\\
Có loại kẽm nào luôn luôn bền chắc?\\
Lửa không làm mềm\\
Búa đập chẳng cong\\
Hãy mang hết ra đây\\
Chặn lấp lối đi này\\
Cho bọn học trò trắng tay\\
Không còn nẻo thoát\\
Nhanh lên... nhanh lên\\
Ồ! không còn kịp nữa\\
Chúng đã tràn vào khắp các nẻo đường\\
Quê hương khốn khổ bốn ngàn năm\\
Lũ chúng mình...\\
Đành khoanh tay đứng ngó\\
Biết làm gì hơn khi chúng rất hiền hòa\\
Những ánh mắt hồn nhiên\\
Những nụ cười cởi mở\\
Còn đậm nét vô tư\\
Còn tràn niềm tin tưởng\\
Ở tương lai\\
\\
Họ vùng lên\\
Mang theo hoài bão\\
Làm đẹp nước non mình\\
Không còn ngập lửa chiến chinh\\
Không còn khốn khổ, dân mình ấm no\\
Họ chỉ là bọn học trò trắng tay\\
Trắng cả tấm lòng\\
Nên không màng tư lợi , hư danh\\
Phí bỏ những ngày xanh\\
Họ vùng lên tranh đấu\\
Cho dân mình còn thở\\
Cho nước mình mãi mãi đẹp xinh\\
Họ ước ao\\
Tìm lại những ngày xưa cũ\\
Ngày đẹp nắng bình minh\\
Chim bồ câu trắng\\
Mang đôi cánh xinh xinh\\
Tung bay khắp nẻo\\
Chào đón bình minh\\
Ồ! họ chỉ là bọn học trò trắng tay\\
Không cần sắt thép\\
Chỉ vài loạt bom cay\\
Mình giải tán không lâu\\
Nhưng rồi... họ kia kìa...\\
Từ đàng này tiến tới\\
Từ ngõ kia kéo về\\
Từ khắp ngã vùng lên\\
Mình đành bất lực\\
Bỗng dưng...\\
Mình lại muốn hoan hô ca ngợi\\
Và mình đứng yên chờ đợi\\
Một sự đổi thay\\
Để bọn học trò trắng tay\\
Reo mừng chiến thắng:\\
Nước mình dân chủ tự do\\
Muôn dân đoàn kết chung lo đắp bồi\\
Đã kết thúc rồi\\
Cuộc chiến mấy mươi năm\\
\\
Vân Hà (TTHA)\\
10-5-70
''Ghi lại những ngày tranh đấu của SV.HS. Việt Nam 1970''
Có loại dây nào cứng hơn nữa không\\
Có loại kẽm nào luôn luôn bền chắc?\\
Lửa không làm mềm\\
Búa đập chẳng cong\\
Hãy mang hết ra đây\\
Chặn lấp lối đi này\\
Cho bọn học trò trắng tay\\
Không còn nẻo thoát\\
Nhanh lên... nhanh lên\\
Ồ! không còn kịp nữa\\
Chúng đã tràn vào khắp các nẻo đường\\
Quê hương khốn khổ bốn ngàn năm\\
Lũ chúng mình...\\
Đành khoanh tay đứng ngó\\
Biết làm gì hơn khi chúng rất hiền hòa\\
Những ánh mắt hồn nhiên\\
Những nụ cười cởi mở\\
Còn đậm nét vô tư\\
Còn tràn niềm tin tưởng\\
Ở tương lai\\
\\
Họ vùng lên\\
Mang theo hoài bão\\
Làm đẹp nước non mình\\
Không còn ngập lửa chiến chinh\\
Không còn khốn khổ, dân mình ấm no\\
Họ chỉ là bọn học trò trắng tay\\
Trắng cả tấm lòng\\
Nên không màng tư lợi , hư danh\\
Phí bỏ những ngày xanh\\
Họ vùng lên tranh đấu\\
Cho dân mình còn thở\\
Cho nước mình mãi mãi đẹp xinh\\
Họ ước ao\\
Tìm lại những ngày xưa cũ\\
Ngày đẹp nắng bình minh\\
Chim bồ câu trắng\\
Mang đôi cánh xinh xinh\\
Tung bay khắp nẻo\\
Chào đón bình minh\\
Ồ! họ chỉ là bọn học trò trắng tay\\
Không cần sắt thép\\
Chỉ vài loạt bom cay\\
Mình giải tán không lâu\\
Nhưng rồi... họ kia kìa...\\
Từ đàng này tiến tới\\
Từ ngõ kia kéo về\\
Từ khắp ngã vùng lên\\
Mình đành bất lực\\
Bỗng dưng...\\
Mình lại muốn hoan hô ca ngợi\\
Và mình đứng yên chờ đợi\\
Một sự đổi thay\\
Để bọn học trò trắng tay\\
Reo mừng chiến thắng:\\
Nước mình dân chủ tự do\\
Muôn dân đoàn kết chung lo đắp bồi\\
Đã kết thúc rồi\\
Cuộc chiến mấy mươi năm\\
\\
Vân Hà (TTHA)\\
10-5-70