VH.ĐOẠN23PHẬTBÀDƯƠNGPHÓHỘITHIỆNTÀIMỘTMÌNHTRỪYÊUQUÁI History
Show minor edits - Show changes to output - Cancel
Added lines 1-3:
!23. Phật Bà Đương Phó Hội, Thiện Tài Một Mình Trừ Yêu Quái
Vua Trang Vương bị nhốt trong động của yêu tinh, lại nghe tin dữ ở kinh thành trong lòng càng thêm phiền não. Ngài nghĩ đến Chúa Ba, nghĩ đến vị tiên nữ ở chùa Hương Tích mà mọi người đều hoài nghi rằng đó là Chúa Ba, không biết mọi người nghĩ có đúng không? Nếu đúng tại sao Chúa Ba đã đắc đạo rồi mà nỡ để cha mẹ và muôn dân lâm vào cảnh khổ sở như thế này? Vua Trang Vương thầm trách như thế. Ngài không hề biết rằng Chúa Ba cũng đang bận việc trên thượng giới. Đó là ngày hội của các Chư Phật tại cung Dao Trì. Đức Phật Bà hãy còn đang dở cuộc họp nên chưa trở về Hương Tích Sơn. Hiện tại, chỉ có hai đệ tử người là Thiện Tài và Long Nữ lo toan mọi việc ở chùa. Thiện Tài tuy mỗi ngày lo việc hương khói, Phật sự nhưng cũng biết hết mọi điều về chính sự đang xảy ra trong nước. Thấy triều đình nhiễu loạn khi vua bận đi hành hương, Thiện Tài bàn với Long nữ: “Việc nước, việc nhà của sư phụ đang gặp nguy khốn, triều đình đang bị loạn thần chiếm ngôi. Thầy còn đi vắng chưa về nên có lẽ là chưa hay mọi chuyện. Vậy hai chúng ta hãy xuống giúp quốc vương một phen”. Thổ thần đã báo cho hai người biết là quốc vương đã bị yêu tinh bắt trên đường đi hành hương. Thiện Tài bàn với Long Nữ nên chiêu tập thiên binh mới có thể vừa cứu nguy kịp thời vừa có thể đánh dẹp được yêu quái hung dữ đầy phép thuật kia. Các thần Quan, thần Tướng được lệnh nhanh chóng lên đường. Thần Thái Tuế cùng với hơn một trăm vị thần vương mặc áo sắt, đội mũ vàng tay cầm cờ lệnh chỉ núi Thanh Lương tiến tới. Chư thiên binh đến động Liễu Hoa bày binh bố trận bốn mặt bủa vây trùng trùng. Hai tên yêu quái thấy thiên binh đến cũng không tỏ vẻ kinh sợ. Cả hai ỷ mình có phép thuật cao cường nên ra sức trổ tài thị uy. Thanh Sư hoá phép ba đầu, sáu tay mình cao bốn trượng chung quanh hắn nào là sài lang hổ báo đông đảo thi nhau gầm thét, đi đến đâu như gió lốc khắp cả rừng. Một thứ âm thanh hỗn loạn làm cho ai nghe thấy cũng phải ghê sợ. Thiên tướng chỉ gươm vào tận mặt chúng, mắng rằng: “Chúng bây là loài nghiệt súc, sao chẳng lo tu theo chánh đạo để chuyển kiếp tốt hơn lại muốn làm loài yêu đạo tà ma hãy ngoan ngoãn nạp mình ta sẽ xin Phật Tổ tha cho”. Hai yêu quái có lẽ bản tính súc sinh còn nặng nề nên nghe những lời ấy càng thêm tức giận, nên dụng hết sức đánh nhau giáp mặt. Chúng trổ hết pháp thuật của loài yêu quái để chống cự. Thanh Sư thì phun lửa độc xanh lè khắp nơi. Bạch Tượng thì phun nước độc đen sì khiến không ai dám tới gần. Đánh nhau hồi lâu bất phân thắng bại. Thiên binh không phá được hang động kiên cố của chúng chỉ bủa vây bên ngoài không cho chúng chạy thoát. Long Nữ bấy giờ mới nghĩ ra cách hay bảo với Thiện Tài: “Có lẽ chúng ta phải đi mượn lửa của Hồng Hài Nhi là đệ tử của phật, đó là lửa tam muội chánh đạo thần kỳ mới có thể trị được hai tên ma vương này thôi”. Nói xong Long Nữ bảo với thiên binh cứ giữ vòng vây cho thật chặt một con kiến cũng không lọt ra được. Long Nữ trở về thủy phủ, xin vua cha Long Vương một bình nước phép của thủy phủ phòng khi cần đến. Thiện Tài cũng lên đường đi gặp đệ tử phật là Hồng Hài Nhi đem lửa đến giúp. Long Nữ cũng được vua cha cho thủy binh theo giúp một tay. Về đến nơi hang động, yêu quái không ngờ phép thuật tà ma của chúng đã bị chế ngự tức khắc. Lửa của chúng chỉ là thứ ánh sáng xanh lè yếu ớt trước ánh sáng vàng rực rỡ của lửa tam muội. Lại thêm nước thủy triều ào ạt dâng lên, tứ bề hang động đều bị ngập lụt. Thứ ánh sáng ma quái đó tắt ngóm. Thanh Sư, Bạch Tượng càng lúc càng lâm vào lực nguy thế cùng. Chúng ẩn vào trong hang động, thạch bàn nhưng cũng không thoát khỏi bị hoá kiếp trở về gốc gác cầm thú của mình. Bấy giờ chư thiên binh, thiên tướng mới yên tâm họp mừng chiến thắng cùng với Thiện Tài, Long Nữ chia tay trở về thượng giới.
Vua Trang Vương bị nhốt trong động của yêu tinh, lại nghe tin dữ ở kinh thành trong lòng càng thêm phiền não. Ngài nghĩ đến Chúa Ba, nghĩ đến vị tiên nữ ở chùa Hương Tích mà mọi người đều hoài nghi rằng đó là Chúa Ba, không biết mọi người nghĩ có đúng không? Nếu đúng tại sao Chúa Ba đã đắc đạo rồi mà nỡ để cha mẹ và muôn dân lâm vào cảnh khổ sở như thế này? Vua Trang Vương thầm trách như thế. Ngài không hề biết rằng Chúa Ba cũng đang bận việc trên thượng giới. Đó là ngày hội của các Chư Phật tại cung Dao Trì. Đức Phật Bà hãy còn đang dở cuộc họp nên chưa trở về Hương Tích Sơn. Hiện tại, chỉ có hai đệ tử người là Thiện Tài và Long Nữ lo toan mọi việc ở chùa. Thiện Tài tuy mỗi ngày lo việc hương khói, Phật sự nhưng cũng biết hết mọi điều về chính sự đang xảy ra trong nước. Thấy triều đình nhiễu loạn khi vua bận đi hành hương, Thiện Tài bàn với Long nữ: “Việc nước, việc nhà của sư phụ đang gặp nguy khốn, triều đình đang bị loạn thần chiếm ngôi. Thầy còn đi vắng chưa về nên có lẽ là chưa hay mọi chuyện. Vậy hai chúng ta hãy xuống giúp quốc vương một phen”. Thổ thần đã báo cho hai người biết là quốc vương đã bị yêu tinh bắt trên đường đi hành hương. Thiện Tài bàn với Long Nữ nên chiêu tập thiên binh mới có thể vừa cứu nguy kịp thời vừa có thể đánh dẹp được yêu quái hung dữ đầy phép thuật kia. Các thần Quan, thần Tướng được lệnh nhanh chóng lên đường. Thần Thái Tuế cùng với hơn một trăm vị thần vương mặc áo sắt, đội mũ vàng tay cầm cờ lệnh chỉ núi Thanh Lương tiến tới. Chư thiên binh đến động Liễu Hoa bày binh bố trận bốn mặt bủa vây trùng trùng. Hai tên yêu quái thấy thiên binh đến cũng không tỏ vẻ kinh sợ. Cả hai ỷ mình có phép thuật cao cường nên ra sức trổ tài thị uy. Thanh Sư hoá phép ba đầu, sáu tay mình cao bốn trượng chung quanh hắn nào là sài lang hổ báo đông đảo thi nhau gầm thét, đi đến đâu như gió lốc khắp cả rừng. Một thứ âm thanh hỗn loạn làm cho ai nghe thấy cũng phải ghê sợ. Thiên tướng chỉ gươm vào tận mặt chúng, mắng rằng: “Chúng bây là loài nghiệt súc, sao chẳng lo tu theo chánh đạo để chuyển kiếp tốt hơn lại muốn làm loài yêu đạo tà ma hãy ngoan ngoãn nạp mình ta sẽ xin Phật Tổ tha cho”. Hai yêu quái có lẽ bản tính súc sinh còn nặng nề nên nghe những lời ấy càng thêm tức giận, nên dụng hết sức đánh nhau giáp mặt. Chúng trổ hết pháp thuật của loài yêu quái để chống cự. Thanh Sư thì phun lửa độc xanh lè khắp nơi. Bạch Tượng thì phun nước độc đen sì khiến không ai dám tới gần. Đánh nhau hồi lâu bất phân thắng bại. Thiên binh không phá được hang động kiên cố của chúng chỉ bủa vây bên ngoài không cho chúng chạy thoát. Long Nữ bấy giờ mới nghĩ ra cách hay bảo với Thiện Tài: “Có lẽ chúng ta phải đi mượn lửa của Hồng Hài Nhi là đệ tử của phật, đó là lửa tam muội chánh đạo thần kỳ mới có thể trị được hai tên ma vương này thôi”. Nói xong Long Nữ bảo với thiên binh cứ giữ vòng vây cho thật chặt một con kiến cũng không lọt ra được. Long Nữ trở về thủy phủ, xin vua cha Long Vương một bình nước phép của thủy phủ phòng khi cần đến. Thiện Tài cũng lên đường đi gặp đệ tử phật là Hồng Hài Nhi đem lửa đến giúp. Long Nữ cũng được vua cha cho thủy binh theo giúp một tay. Về đến nơi hang động, yêu quái không ngờ phép thuật tà ma của chúng đã bị chế ngự tức khắc. Lửa của chúng chỉ là thứ ánh sáng xanh lè yếu ớt trước ánh sáng vàng rực rỡ của lửa tam muội. Lại thêm nước thủy triều ào ạt dâng lên, tứ bề hang động đều bị ngập lụt. Thứ ánh sáng ma quái đó tắt ngóm. Thanh Sư, Bạch Tượng càng lúc càng lâm vào lực nguy thế cùng. Chúng ẩn vào trong hang động, thạch bàn nhưng cũng không thoát khỏi bị hoá kiếp trở về gốc gác cầm thú của mình. Bấy giờ chư thiên binh, thiên tướng mới yên tâm họp mừng chiến thắng cùng với Thiện Tài, Long Nữ chia tay trở về thượng giới.