VH.Đoạn4CÔNGCHÚAMỘPHẬT History

Hide minor edits - Show changes to markup - Cancel

Changed line 1 from:

4. Công Chúc Mộ Phật

to:

4. Công Chúa Mộ Phật

Added lines 1-7:

4. Công Chúc Mộ Phật

Công chúa Ba cùng với hai chị sống êm đềm trong cung vàng điện ngọc chẳng khác nào Hằng Nga trên cung trăng. Càng lớn công chúa càng xinh đẹp. Trong chốn khuê môn trướng rũ màn che, cả ba công chúa được chăm sóc như nhau, cùng lớn khôn trong sự nuông chiều, cưng yêu rất mực của hoàng hậu. Đặc biệt công chúa Ba, tức công chúa Diệu Thiện dung ngôn, tâm tính khác hẳn người thường. Tuy là khuê nữ nhưng nàng không trang điểm, cũng chẳng ham vui chơi các cuộc vui trần thế, hội hè. Nàng thích ăn chay, niệm Phật, ngôn ngữ từ ái, dịu dàng khiến người nghe an tâm, càng thấy hoan hỉ, trong lòng vơi hết đau khổ, phiền muộn.

Một hôm, cả ba cùng ra dạo chơi vườn hoa ngày xuân.Trong tiết xuân ấm áp, công chúa Diệu Thanh nói với hai em: “Chúng ta có được cuộc sống thanh nhàn, vui vẻ như thế này là nhờ ơn đức của mẹ cha, trong đời có mấy ai được như thế?” Công chúa Diệu Âm cũng phụ họa: “Mai này khôn lớn, có gia đình riêng, mỗi người theo chồng về một phương, dễ gì chúng ta được sống chan hòa cùng nhau như hiện giờ !" Công chúa Diệu Thiện chẳng nói gì, chỉ tần ngần nhìn hoa cười nhẹ nhàng. Thấy em im lặng, hai chị cứ gặn hỏi mãi xem nàng có tâm sự gì không? Bấy giờ, công chúa mới bày tỏ quan niệm sống của mình: “Theo em đời người cũng như giấc mộng mà thôi, có đấy rồi mất đấy. Nếu chạy theo danh lợi, vật chất phù du thì chẳng khác nào con rối trên sàn diễn. Dù có giàu sang, nhứt phẩm uy quyền thì cũng chỉ sống đến một thời gian có hạn mà thôi. Huống chi là con người sống ở trần gian chỉ quanh quẩn mãi trong kiếp luân hồi, thật là đáng thương! Nếu chúng ta lập gia đình thì còn bị ràng buộc trong đạo cương thường. Tình nghĩa vợ chồng tuy là gắn bó, mặn nồng nhưng rồi đến lúc cũng phải chia lìa bởi việc sống chết không biết xảy đến lúc nào. Có mấy ai uống chung chén vàng mãi đến trăm năm? Nghĩ đến lúc đó, ai mà chẳng buồn rầu? Thế cho nên, em nghĩ hãy tu lấy bản thân mình - chỉ có con đường Đạo - mới có cơ may giúp con người thoát ra khỏi cảnh sống, chết luân hồi triền miên đó. Mai kia, nếu đắc đạo, vãng sinh về đất Phật, thân ta sẽ không còn chịu cảnh luân hồi sinh tử nữa. Bấy giờ , trên thì ta có thể báo đền ơn đức của mẹ cha, giữa thì tế độ cho người cùng cảnh ngộ và dưới thì cứu giúp cho những loài thấp hơn ta như ngạ quỉ, súc sanh…"


Page last modified on July 15, 2015, at 08:00 AM