VH.Đoạn5HAICÔNGCHÚAGẶPPHÒMÃCHẲNGHIỀN History
Hide minor edits - Show changes to markup - Cancel
5. Hai Công Chúa Gặp Phò Mã Chẳng Hiền
Công chúa Diệu Thiện chưa nói hết lời bỗng có lệnh truyền của đức vua cho đòi ba công chúa vào chầu. Vua bảo: “Nay các con đã đến tuổi trưởng thành, còn đợi điều chi mà không sớm lo bề gia thất ?”
Hai chị quỳ xuống tâu với Phụ Hoàng : “Nếu như cha đã có ý định liệu lương duyên cho chúng con thì chúng con chẳng dám cãi lời. Cha, mẹ định thế nào chúng con xin vâng theo thế ấy ạ”.
Nghe hai công chúa tâu thế vua rất lấy làm hài lòng, vui mừng. Vua kén chọn trong số các quan triều thần được hai phò mã rất ưng ý: Một trạng nguyên quan văn họ Triệu, vua gả cho công chúa Nhất, Diệu Thanh và một trạng nguyên quan võ họ Hà thạo nghề cung kiếm , vua gả cho công chúa Hai, Diệu Âm. Cả hai phò mã đều được vua tin dùng ban cho một vùng đất riêng: kẻ ở cung Đông, người ở cung Đoài thường xuyên lui tới chầu chực, vấn an sức khỏe vua mấy năm liền không hề xao lãng.
Thấm thoát Đức vua Trang Vương đã đến tuổi thất tuần. Triều đình tổ chức lễ mừng thọ vua. Mặt rồng hớn hở, vua tôi họp mặt vui vầy bên nhau. Các phò mã, công chúa cùng nhau đứng chầu cạnh bên. Sau mấy tuần rượu chén mừng, chén chúc không ngớt, Đức vua vui quá uống cạn không biết bao nhiêu ly đến nỗi say mèm, không còn gượng dậy nổi . Vua vào nằm nghỉ không cần biết đến các quan đang thay nhau vái tạ lui về. Đến giữa khuya ,vua mới tỉnh giấc. Chung quanh vắng vẻ không còn ai. Vua hỏi cận thần: “Sao không thấy hai phò mã ở lại chầu ta?” Bấy giờ Vua mới biết hai phò mã về phủ đã lâu.
Đồng hồ điểm đầu canh ba, tức khoảng 12 giờ đêm. Vua nổi trận lôi đình thét mắng: “Ta cho các ngươi quyền bính là để có chỗ tin cậy, hôm mai có người thân chầu chực đền rồng. Bên tả, bên hữu luôn luôn có người đề phòng bất trắc cho ta. Vậy mà đêm hãy còn khuya, các người đã bỏ về chẳng buồn quan tâm đến sự an nguy trong lúc ta còn đang say chưa tỉnh. Giang sơn này ta sẽ giao lại cho người khác, nếu như phò mã thứ ba là người tài đức, trẫm sẽ trao quyền”. Vua cho vời hoàng hậu đến kể lại mọi chuyện. Hay được cớ sự, hoàng hậu tâu vua: “Công chúa Diệu Thiện cũng đã đến tuổi cập kê. May ra sẽ kén được rể hiền để sau này có thể kế nghiệp chăm sóc giang sơn”.