!!Bạn lý tưởng ''Mến trao về...'' Đây bạn tôi, một con người đa cảm\\ Mắt sâu sâu chứa đựng nỗi buồn riêng\\ Sóng mũi cao môi thắm nét hữu duyên\\ Mày lá liễu khuôn trăng thêm rạng rỡ\\ Vầng trán cao nụ cười như hoa nở\\ Cũng đôi khi thoáng vài nét mơ màng\\ Thường suy tư cuộc sống ở thế gian\\ Đời nhân thế có thường tồn không nhỉ\\ Vì cuộc sống của nàng đầy hoa mỹ\\ Luôn sợ rằng không bền vững muôn đời\\ Tiếng nhạc buồn réo rắt vẳng nơi nơi\\ Nàng chợt hiểu: cõi đời toàn giả tạm\\ Và nhìn kia: bao cuộc đời thanh đạm\\ Sống êm đềm tin tưởng ở ngày mai\\ Rồi ước mơ cuộc sống của sau này\\ Nàng chuyển hướng trở về chân, thiện, mỹ\\ Nàng và tôi đôi bạn lòng tri kỷ\\ Hai tâm hồn, hai lối sống khác nhau\\ Nhưng niềm tin cùng thắm đượm một màu\\ Vì nàng đã hướng về nơi bến giác\\ Nơi cuộc sống đầy trăng thanh gió mát\\ Muôn mùi hương ngào ngạt, ý thơm lành\\ Nơi không còn say đắm cảnh lợi danh\\ Nơi giải thoát hoàn toàn theo lý tưởng\\ Nàng và tôi sẽ muôn đời sung sướng\\ Không bận lòng vì những chuyện vu vơ\\ Chẳng tử sanh trong số kiếp dật dờ\\ Không đắm cảnh mê mờ đầy hắc ám\\ Và bạn tôi cũng không còn đa cảm\\ Với tấm lòng tràn ngập cả tình thương\\ Những chúng sanh đang đắm cảnh vô thường\\ Vì mê mãi nên trở thành vọng chấp\\ Nàng và tôi đã cùng nhau xây đắp\\ Bao mộng lành tươi thắm ở tương lai\\ Cùng ước mơ nhân loại chẳng còn say\\ Đồng tỉnh ngộ quay về nơi bến mộng\\ Nàng cùng tôi đã bao lần hy vọng\\ Thoát ly đời, bể khổ của trần gian\\ Dù khó khăn trở ngại cũng không màng\\ Luôn tin tưởng hướng mình về nơi ấy\\ Nàng và tôi nguyện cầu cho hết thảy\\ Đều trở về chân ngã của chính mình\\ Thương yêu nhau nhân thế hết điêu linh\\ Và sống mãi trong tình thương Đại Thể\\ \\ Vân Hà (TTHA)\\ 26-5-66