Bắt chước thơ xưa
Lý Bạch
Sống là lữ khách qua đường
Chết là về đến cố hương muôn trùng
Đất trời: quán trọ ở chung
Muôn đời cát bụi vô cùng xót thương
Thỏ ngà giã thuốc đêm trường
Phù tang mấy gốc còn đương cỗi cằn
Xương khô đâu biết nói năng
Thông xanh đâu biết mùa xuân là gì?
Thở than sau, trước nghĩ suy
Vinh, hoa còn mất quý gì phù vân?
Vân Hà (TTHA)