Bố mẹ giận nhau

Sáng nay, Bé vừa thức dậy đã nghe tiếng bố mẹ cãi nhau, rất to tiếng . Bé nghe cả tiếng bố đập vỡ cái ly hay một vật gì đó . Sợ quá, Bé ôm chiếc gối úp mặt vào đấy vờ như chưa thức dậy. Tiếng mẹ gào lên:

- Anh vừa vừa thôi , tôi chịu hết nổi rồi …

- Thế thì …cô cứ đi mà sống với thằng ấy , đây chẳng cần.

- Anh im đi. Ai là thằng ấy ?

- Thế hôm qua ai chở cô . Chính mắt tôi trông thấy mà .

- À , thì ra anh ghen đấy à? Anh là bạn cùng cơ quan . Tôi quá giang một đoạn để đón con cho kịp giờ . Anh đừng có nghĩ quấy cho người ta .

- Tôi không nghĩ quấy cho ai hết .Tôi không thích cô làm cho người ta hiểu lầm mà khinh thường tôi .

- Người ta là ai ? Anh xem trọng dư luận quá đấy . Tôi chỉ biết mình không làm điều gì quấy thì không việc gì phải sợ dư luận cả .

- Nhưng cô phải giữ gìn kẻo tai tiếng cho tôi. Nếu bạn tôi hay bố, mẹ, anh, chị em tôi trông thấy thì sao? Tôi làm sao biện minh được cho cô?

- Thế hôm nọ anh chở dùm một cô bạn cùng cơ quan của anh để chia buồn với ai đấy thì sao nào?

- Tôi … tôi là đàn ông thì khác . Không ai buồn trách cứ một người đàn ông chuyện đó bao giờ . Còn cô là đàn bà , cô không được so bì…

Mẹ giận dữ thách thức :

- Anh …ông phong kiến vừa thôi . Nếu anh vẫn còn chở ai đấy thì tôi vẫn còn ai đấy chở .

À! Thì ra đó là biện pháp của mẹ đối với bố . Ngày hôm trước Bé cũng đã nghe bố mẹ cãi nhau một lần rồi . Hình như bố cho ai đó quá giang thì phải . Vậy mà khi mẹ làm dữ bố đã dịu dàng giải thích , Bé thấy mẹ lặng im không nói gì Bé cứ tưởng mẹ đã hết giận rồi . Dù ai có lỗi Bé cũng không muốn bố mẹ giận nhau . Mỗi lần bố mẹ cãi nhau như thế cả nhà buồn không chịu được . Ai cũng lầm lầm lì lì suy nghĩ đâu đâu , có bảo gì nhau cũng thông qua Bé – mà Bé thì không biết cách nào để làm cho bố mẹ hòa với nhau .Thế là Bé lủi thủi ôm con búp bê vào góc nhà chơi một mình . Gọi là chơi chứ nào Bé có để tâm vào trò chơi của mình , Bé còn bận canh chừng bo61 mẹ xem có còn cãi nhau nữa không? Thỉnh thoảng Bé liếc xem thái độ của bố , nhìn trộm vẻ mặt mẹ và phỏng đoán tâm trạng của hai người – à! Mẹ đang nấu bếp làm cơm chắc là mẹ bớt giận rồi – còn bố thì đang tính toán sổ sách gì đấy . Hôm nay, chủ nhật Bé không phải dậy sớm để đi học như mọi ngày , lẽ ra hôm nay Bé được bố mẹ dẫn đi đây, đi đó …hoặc là Sở Thú , vườn Tao Đàn hoặc là Hồ Kỳ Hoà , Đầm Sen hay bố chở Bé về thăm ông , bà của Bé , nhưng rủi cho Bé , hôm nay bố mẹ lại cãi nhau , giận nhau nữa rồi ! Bé mím chặt môi , tự dưng nước mắt Bé trào ra ướt cả gối nhưng Bé sợ bố mẹ biết Bé cố nén , Bé úp mặt vào gối nấc lên một mình – có ai để ý đến Bé đâu , mẹ lo việc của mẹ , bố lo việc của bố chẳng ai còn thì giờ quan tâm đến Bé nữa hết . Nhưng Bé không buồn việc đó , Bé chỉ buồn có mỗi một việc : đó là bố mẹ giận nhau , những lúc ấy Bé chỉ muốn bà tiên ban cho một điều ước để Bé được sung sướng hét to lên : con ước cho bố mẹ đừng giận nhau nữa – Vậy đó nhưng Bé không làm được và bố mẹ vẫn cứ giận nhau . Bé phải làm gì để bố mẹ hoà nhau bây giờ? À ! Bé nghĩ ra rồi . Dù có giận nhau bố và mẹ vẫn cưng Bé như thường .Mỗi lần Bé ốm là bố sợ cuống cuồng , mẹ cũng thế, tất cả mọi việc điều phải dừng lại để lo lắng cho Bé . Có thể bố mẹ sẽ quên cả việc giân nhau nữa. Bé hé mắt nhìn xem bố đang làm gì? À ! bố đang cắn bút suy nghĩ điều gì đó ở bàn làm việc . Mẹ hãy còn lui cui ở dưới bếp . Bé ôm bụng nhăn nhó kêu lên :

- Bố ơi, bố…con…đau bụng quá. Nghe thế bố xô ghế đứng phắt dậy , chạy đến bê xốc Bé lên :

- Sao ? con gái bố đau ở chỗ nào ? Bé cứ ômbụng dụi mặt vào vai bố :

- Ôi! Đau lắm bố ạ – mẹ đâu hả bố ?

- Mẹ à? Bố ngần ngừ một lát rồi hét lên :

- Mẹ đâu ? Mẹ đâu ? con đau đây này .

Có tiếng chân mẹ tất tả chạy vội về phòng Bé :

- Cái gì ? Cái gì ? Con đau rồi à ? Sao thế .

Tay mẹ rờ trán Bé , cổ Bé và khắp cả tay chân Bé rồi mẹ nhìn bố :

- Con đau thế nào ? chẳng thấy nóng sốt gì cả .

- Nó kêu đau bụng đấy . Em lấy cho anh lọ dầu .

Bé thấy vui vui trong bụng . Bố lại gọi mẹ là em rồi , không còn là cô nữa . Mẹ cầm lấy chai dầu , vừa xoa bụng cho Bé vừa lo lắng nhìn bố :

- Hay ta bế con đi khám bác sĩ đi anh . Em lo lắm . Từ lúc ngủ dậy nó đã ăn gì đâu . Hay là đau bụng gió , tối ngủ quên đắp chăn rồi .

Mẹ cũng thế – Mẹ quên cả việc giận bố , lăn xăn , cuống quít xoa dầu cho Bé . Cả bố và mẹ đều không nhận ra Bé đang ôm lấy bố mẹ , úp mặt vào vai bố , Bé cố dấu mẹ nụ cười mãn nguyện .

Vân Hà(T.T.H.A)


Page last modified on July 15, 2015, at 04:22 AM