Buồn trời mưa

Ngoài trời mưa lặng lẽ
Gió rít qua ngàn cây
Lá vàng rơi vội vã
Cổng nhà hoa rơi đầy

Một nỗi buồn vu vơ
Tràn ngập cả hồn thơ
Gió thu vừa mang tới
Bên song luống ngẩn ngơ

Tôi muốn thành cơn mưa
Tưới lên nới đất tổ
Những mảnh ruộng hoa màu
Dân quê thôi hết khổ

Tôi muốn giúp bao người
Mãi giữ nụ cười tươi
Cho đời vơi bớt khổ
Sống thanh bình khắp nơi

Tôi ước vọng sau này
Trong cuộc sống tương lai
Sẽ luôn luôn tươi đẹp
Giải thoát đời đắm say

Tôi muốn thành tiếng chuông
Thức tỉnh người tôi thương
Rằng: đời là ảo ảnh
Sẽ tàn khi chiều buông

Tôi muốn thành hương bay
Đến tận cõi Bồng lai
Xem cuộc đời trên ấy
Có khác chi cõi này

Tôi muốn thành tiếng mõ
Để nhắc nhở mọi người
Đừng gây thêm tội lỗi
Hầu tạo đời thắm tươi

Tôi muốn thành câu kinh
Hay hoa thắm trên bình
Kính dâng lên Đức Phật
Giúp tôi vững niềm tin

Kìa... trời đã thôi mưa
Tôi thẩn thờ tựa cửa
Và... nắng ấm lên rồi
Tôi không còn buồn nữa...

Vân Hà (TTHA)
26-05-65


Page last modified on July 10, 2023, at 09:43 AM