Dang dỡ

Đường trần đã chia hai lối rẽ
Người đi rồi ta sẽ về đâu?
Lá vàng xao xác rơi mau
Buồn thương mọc cánh bay cao trong hồn

Chiều nghĩa trang hoàng hôn về muộn
Gió lên nhiều nắng nhuộm hồn tôi
Bâng quơ ngắm áng mây trời
Bồng bềnh tan tác về nơi chốn nào?

Nghe sầu thương rạt rào lên mắt
Nuối tiếc nhiều héo hắt buồng tim
Người ơi đã lẻ bóng chim
Từ đây hai ngã biết tìm... nơi nao

Thôi thì... hãy chôn vào quên lãng
Buồn nhớ theo năm tháng dần phai
Qua rồi một giấc mộng dài
Tình mình vùi xuống tuyền đài ngàn năm

Kiếp phù sinh thăng trầm vinh nhục
Giữa giòng đời trong đục vàng thau
Người ta cứ mãi tranh nhau
Lợi quyền chức vị, ngàn sau bia truyền

Chúng mình đã lỡ duyên trọn kiếp
Thôi thì ... đành trả nghiệp cho xong
Còn gì đâu nữa mà mong
Lối vào tình sử lệ hồng thấm khăn

Đường người đi khô cằn sỏi đá
Nẻo ta về hoa đã úa màu
Lạnh lùng năm tháng qua mau
Thời gian gõ nhịp buồn vào trong tim

Lầu tình ái uy nghiêm lộng lẫy
Cửa vàng son mời đẩy ta vào
Cỏ cây hoa lá thì thào
Như kêu như gọi ta vào dạo chơi

Chợt tỉnh giấc giữa trời cao rộng
Ta sửng sờ giấc mộng vừa tan
Chiều lên hấp hối nắng vàng
Đường về hai lối nghĩa trang lạnh lùng

Cho ta được nhớ nhung thầm lặng
Áo tím sầu thay áo trắng xưa
Buồn nào hơn những chiều mưa
Nhớ... thương... biết mấy cho vừa người ơi!

Vân Hà (TTHA)


Page last modified on July 13, 2023, at 11:13 AM