Ghen
Cho Trường Lynh
Em không muốn cho anh làm thi sĩ
Tại vì sao anh có biết không anh?
Lá úa rơi vì đã mất màu xanh
Em lo sợ vì anh là thi sĩ!
Anh sẽ lo dệt vần thơ tuyệt mỹ
Để ngợi ca nhan sắc những nàng tiên
Anh sẽ mê say ca ngợi thiên nhiên
Rồi quên hẵn em anh đang hờn giận
Em không muốn trăng làm anh ngơ ngẩn
Em không ưa hoa khoe sắc diễm kiều
Em không thương lá úa đổ muôn chiều
Vì... anh sẽ mãi làm thơ ca tụng
Em không thích cho ngàn sao rơi rụng
Em không ham hoa gấm lót đường yêu
Em không màng danh lợi đến chi nhiều
Em không muốn trần gian đầy hoa nắng
Vì... em sợ chúng reo cười chiến thắng
Dỗ dành anh say ngủ giữa trời mơ
Cướp của em người thật lẫn nhà thơ
Đem nhốt kín giữa trời cao đất rộng
Em không muốn anh của em mơ mộng
Quên thời gian - quên thực tại, quên em
Cùng nàng thơ dạo bước dưới trời đêm
Anh không nhớ em đang buồn câm nín
Anh đâu biết được nỗi buồn sâu kín
Ray rứt lòng em mỗi lúc nhìn anh
Đang thẩn thờ lặng ngắm khoảng trời xanh
Cao vời vợi vượt xa tầm tay với
Đừng mơ mộng bỏ quên em anh hỡi!
Mình lạc loài trong thế giới cuồng say
Làm thơ đi anh - bài thơ của ngày mai
Mà trong đó em, anh cùng song bước
Em không hiểu mình vô phần bạc phước
Hay hữu duyên diễm phúc nhất trên đời
Vì... tình yêu mờ ảo quá anh ơi
Em lo sợ tình ta không tròn vẹn
Tiền kiếp nào đây chúng mình lỡ hẹn
Đến hôm nay nhìn tận mặt người yêu
Cho trần gian xóa mất vẻ hoang liêu
Cho vũ trụ như say cùng trăng gió
Anh hỡi anh! từ xa xưa nào đó
Đến bây giờ mình mới gặp nhau đây?
Đừng mộng mơ khi gió lộng ngàn cây
Em không muốn cho anh làm thi sĩ
Em ao ước đôi ta tròn chung thủy
Thế đủ rồi - đừng mơ mộng vẩn vơ
Đừng lang thang tìm hứng dệt vần thơ
Rồi quên hẳn người yêu đang có mặt!
Vân Hà (TTHA)