Giận dỗi

Anh thân yêu!
Đừng đến nữa - anh ơi đừng đến nữa
Để mình em ray rứt với cô đơn
Để sầu thương làm héo úa tâm hồn
Cho nhung nhớ kéo dài trong giận dỗi

Anh đừng đến cho tim em cằn cỗi
Tháng ngày qua lịm chết mảnh hình hài
Gió mưa nhiều làm ướt cả tương lai
Hờn giận mãi - và anh ơi - đừng đến

Anh không đến! ồ! sao anh không đến?
Để mình em thui thủi giữa không gian
Để mình em hoài đếm bước lang thang
Sao không đến dìu em - mình song bước?

Sao không đến cho ta tròn nguyện ước
Giữa chợ đời mình cũng vẫn còn nhau
Vượt thời gian mình lẫn trốn thương đau
Xây lầu mộng, xây tháp ngà tin tưởng

Sao không đến để mình chung nhau hưởng
Hoa trái đầu mùa - hoa trái tình yêu
Dù ngọt, dù cay, dù ít, dù nhiều...
Ta vẫn có vẫn hơn người bạc phước

Anh không đến trời hôm nay rét mướt
Gió qua phòng em lạnh cả đôi vai
Buồn làm sao! em muốn khóc chiều nay
Thôi đừng đến - anh ơi! đừng đến nữa

Để mặc em thẩn thờ bên song cửa
Ngắm lá vàng đáp nhẹ giữa giòng sâu
Phải lìa cành mà chẳng biết về đâu?
Buồn thế đấy - em đang buồn thế đấy

Anh không đến làm sao anh nhìn thấy?
Dáng ai sầu như liễu rũ chiều mưa
Anh không đến - trời ơi! đáng buồn chưa?
Sao chẳng hẹn để em trông đợi mãi!

Anh không đến em nghe buồn tê tái
Nhớ vu vơ rồi giận dỗi trách hờn
Gió chiều nay sao lạc lõng từng cơn
Anh không hẹn - thế rồi anh không đến?

Anh không đến? ồ thôi! anh đừng đến
Hết giận rồi - nào phải lỗi tại anh
Chỉ vì em mê mãi ngắm trời xanh
Cho hồn mộng phiêu du cùng mây nước

Nếu ngày sau chúng mình tròn duyên phước
Lúc đêm về em sẽ kể anh nghe...

Vân Hà (TTHA)


Page last modified on July 09, 2023, at 03:35 AM