VH.KhócCon History
Hide minor edits - Show changes to markup - Cancel
Khóc con
Con tôi đó
Phạm Trần Quang Tuyên
Tên mang bốn chữ
Con là duyên của mẹ và cha
Một tối nào
Con ngồi học ngoan bên mẹ và em
Bài toán con làm còn trên bảng đen
Mẹ chưa kịp chấm
Con đã đi rồi! Tuyên ơi!
Con yêu của mẹ ơi!
Sao con đi nhanh thế?
Bố con bồng con trên tay - mẹ nào ngờ!
Con mẹ đi ngay trong tích tắc đó
Chỉ kịp gọi - Bố ơi! rồi không nói nữa trọn lời, trọn đời!
Mẹ đã mất con! Tuyên ơi!
Có nỗi buồn nào lớn hơn nữa không?
Có nỗi đau nào lớn hơn nữa không?
Tuyệt vời nỗi đau, tận cùng nổi xót - là niềm đau của người mẹ mất con!
Tuyên ơi, lòng mẹ héo hon
Kiếp này thôi thế, chẳng còn mong chi
Sao con tôi đã ra đi?
Mà tôi còn sống làm chi hở trời?
20-02-1984
VH (THA)