Khóc em

Cuộc trần thế sinh sinh, hóa hóa
Nẻo luân hồi sáu ngã vần xoay
Bao giờ bóng xế non Đoài
Nghiệp duyên đã dứt trở về nguồn căn
Ngoan - em hỡi - Phạm Tăng - em hỡi!
Sao vội đi vào cõi hư vô
Người thân vật vã bên mồ
Có hay ta gọi bên cô phần này?
Kể từ đó, ngày ngày vắng bóng
Vắng tiếng cười, vắng... suốt trăm năm
Mẹ cha còn đó âm thầm
Nuốt đau, nuốt lệ, khóc ngầm - em ơi!
Em biết đấy người đời ác lắm
Mất em rồi, miệng thế dèm pha
Mỏng sao phước đức nhà ta
Số em ngắn ngủi như là... chiêm bao
Em - em hỡi! lòng nào không xót
Lá vàng còn... khóc lá xanh rơi!
Bày chi cảnh nát lòng người
Đồng Nhân còn đó - cuộc đời về đâu?
Mẹ cha đó - đêm thâu đối bóng
Sinh con ra hoạn dưỡng từng ngày
Mong con khôn lớn thành người
Giờ con đã vội về nơi suối vàng!
Ngoạn - em hỡi - vội vàng chi lắm?
Để mẹ cha sầu khổ khôn nguôi
Giòng đời cứ mãi trôi xuôi
Ước chi ta được về nơi đầu nguồn
Ta sẽ gặp người thân muôn kiếp
Hỏi xem còn ai tiếp bước sau
Cho ta bớt nỗi sầu đau
Hiểu rồi - trần thế muôn màu đổi thay
Ngoan - em hỡi! kiếp này ngắn ngủi
Thôi cũng đành trả nghiệp cho xong
Đừng lưu luyến chốn bụi hồng
Để hồn em được muôn phần thảnh thơi!

Vân Hà (TTHA)


Page last modified on July 08, 2023, at 08:44 AM