Không phải chỉ riêng ta

Mây trắng chiều nay hờ hững quá
Cho lòng ta chợt nhớ thương ai
Từng đêm rồi lại từng đêm lẻ
Nghe tiếng thời gian gõ nhịp dài

Còn lại mình ta giữa phố phường
Tìm hoài đâu thấy bóng người thương
Cúi đầu nghe súng xa xa nổ
Mà nhớ chàng nơi chốn chiến trường

Nơi đó biên thùy mưa đạn bay
Đêm đêm nghe gió thét bom cày
Tưởng chàng ghì súng trông chờ giặc
Mà thấy hờn sâu trên mắt ai

Cũng vì non nước lỡ vay sầu
Phải chịu chung phần gánh khổ đau
Đã trót sinh vào thời khói lửa
Nhớ nhiều - mình vẫn phải xa nhau

Thì ra... trần thế chốn lưu đày
Bao người đến khổ chẳng riêng ai
Thoát ra cơn lốc luân hồi đó
Sẽ được ngày xuân giấc mộng dài!

Vân Hà (TTHA)


Page last modified on July 08, 2023, at 10:53 AM