Mưa đêm

Mây giăng giăng kín bốn bề
Hạt buồn từng giọt lê thê não nùng
Ngoài hiên gió rít lạnh lùng
Không gian mờ mịt như chung nỗi sầu
Mưa buồn tênh giữa đêm thâu
Vi vu gió thoảng từ đâu kéo về
Đêm tàn chợt tỉnh cơn mê
Phút vui thâu ngắn, bốn bề mưa ngâu
Tàn mơ lã chã giòng châu
Nghe mưa như gợi nỗi sầu nghìn năm
Hạt buồn từng giọt âm thầm
Nghe mưa não ruột khôn cầm lệ rơi
Thương vay khóc mướn người ơi
Nghiệp thơ trót đã vào đời đa mang
Hồn ta suốt kiếp đi hoang
Ngày xuân, tuổi ngọc huy hoàng trôi nhanh
Tàn mơ nuối tiếc ngày xanh
Thôi rồi! đã gãy mất cành thiên hương
Nghe mưa lòng thấy vấn vương
Điệu buồn dĩ vãng thê lương não nùng
Mây giăng khắp nẻo mịt mùng
Cuộc đời sao mãi lạnh lùng mưa rơi?

Vân Hà (TTHA)
30-8-70


Page last modified on July 13, 2023, at 11:11 AM