Một lần yêu


Cổng trường vắng, đường về xa xôi quá
Anh đi rồi, mang theo cả trời thương
Em thờ thẩn, đếm hạt buồn rơi rụng
Và thấy lòng héo hắt nỗi sầu vương.

Tin thư vắng, người đi không trở lại
Khung trời này còn đậm bóng hình ai
Em ngồi đây, nhìn thời gian trở bước
Nghe nhớ thương làm héo rũ hình hài.

Ngày chàng đi không một lời giả biệt
Khi sương mờ còn ướt đọng ngàn cây
Nặng hành lý trên vai chàng dấn bước
Bạn đồng hành là gió với trời mây.

Chiều hôm nay, em tìm về lối cũ
Ngỡ ngàng như nghe lại bước chân ai
Em đứng yên, đắm hồn theo mộng ảo
Tiếng lá rơi, hay đấy tiếng thở dài?

Em cúi mặt quay đầu như lẫn trốn
Kỷ niệm xưa ào ạt kéo nhau về
Bóng người đi chan hòa trên khắp nẻo
Sao lòng mình nghe gió rét lê thê.

Thôi đã lỡ, vì mình không duyên nợ
Em nguyện rằng chôn kín một đời hoa
Chàng cứ đi, xây đời theo lý tưởng
Và đừng quên trong tất cả - tình ta.

Vân Hà (TTHA)


Page last modified on February 21, 2016, at 06:41 AM