Nối chí

Làm thơ gởi lại cuộc đời
Từ nay xóa hết những thời mộng mơ
Còn đâu những lúc trăng mờ
Bên nhau tâm sự bây giờ đành xa
Thương cho kẻ đã xa nhà
Dấn thân các bụi để mà tầm chi
Mây chiều lá úa mùa thu
Gió đùa tơi tả âm u cõi đời
Và kia gió cuốn hoa rơi
Thôi rồi! giông tố đầy trời thương đau
Người đi áo đã thay màu
Gió sương gội trắng mái đầu còn xanh
Người đi xa chốn lợi danh
Dứt đời khổ luy hôi tanh bụi trần
Người đi... đi mãi... xa dần
Thế gian mình đã mấy lần gặp nhau?
Giờ đây kẻ trước người sau
Nối theo vết kẻ tâm giao dẫn đường
Người đi gieo rắc tình thương
Lòng từ độ khắp nẻo đường đã qua
Những ai đắm cảnh ta bà
Hãy mau tỉnh ngộ để mà chung nhau
Tạo đời tươi đẹp về sau
Khó khăn cách mấy chẳng nao tấc lòng
Bạn ơi má thắm môi hồng
Có bền vững mãi theo giòng thời gian?
Hay rồi cũng sẽ hoại tan
Cõi đời giả dối chớ màng làm chi
Bạn ơi... chỉ có tâm Bi
Mới hòng giữ được lương tri con người
Ấy kìa... xin bạn đừng cười
Cùng tôi cất bước theo người đã đi
Trước tiên trừ tham, sân, si
Bằng lòng bạn nhé! cùng đi theo người
Hoa lòng nở khắp nơi nơi
Hương thơm tràn khắp cõi đời bợn nhơ
Ô kìa! giải thoát ... đến bờ
Bạn ơi, sướng lắm! từ giờ chẳng lo...

Vân Hà (TTHA)
23-6-65


Page last modified on July 11, 2023, at 07:44 AM