Ngào nghẹn
Đêm buồn hiu hắt gió sầu
Soi gương tóc đã nhuộm màu thời gian
Thả hồn về thuở huy hoàng
Đời ta trót đã vương mang nợ tằm
Thế gian, ai kẻ đồng tâm ?
Cho ta nhắn gửi tri âm lời này:
"Bao giờ gió lộng ngàn cây
Ta còn tìm đến nơi đây cùng người
Để dâng nhân thế nụ cười
Ta nguyền góp khổ cho đời trọn vui"
Ngày xưa mê mãi ngủ vùi
Bây giờ tỉnh giấc cuộc vui hầu tàn
Ta còn đứng giữa trần gian
Nghe lòng ray rứt bàng hoàng xót xa
Tang thương còn phủ sơn hà
Máu tuông thành suối, lệ hòa thành sông
Hỏi ai chẳng xót xa lòng?
Hỏi ai là chẳng ước mong hòa bình?
Chiến tranh gieo rắc điêu linh
Bốn phương tang tóc, dân mình khổ đau
Ta nguyền ôm trọn khối sầu
Cho muôn người được ngắm mầu thiên thanh
Dù rằng ảo giác mong manh
Cho người tìm lại an lành hôm nay
Hình như có tiếng thở dài
Tận cùng vô thức, u hoài hồn ta...
Vân Hà (TTHA)