Ngày Bố ra đi

Hơn hai mươi năm
Một nửa phần đời còn lại
Tôi được làm con của người
Dù chỉ là con dâu
Nhưng người đối với tôi
Khác nào con đẻ

Bố ơi!
Các cháu của người
Hiền ngoan, học giỏi
Đó là món quà con dành cho Bố lúc ra đi - bởi con chẳng có gì để tạ ơn người đã ban cho con
Một tình thương cao cả
Người đã cho con rất nhiều
Ngoài người chồng, người cha hiếu thảo
Bố còn cho con cả tấm lòng đại lượng vô biên
Những khi con lầm lỗi,
Những lúc con dỗi hờn vì sân si mờ mắt...
Những tầm thường, nhỏ nhen của kiếp người
Bởi con cho rằng người ghét bỏ chúng con do sa cơ thất thế...
Những ganh ghét tị hiềm vì nghĩ rằng mình ít được thương hơn
Không đâu - con đã tưởng tượng ra
Rồi đặt tên cho Bố
Xin hãy thứ tha dù con biết rằng chẳng bao giờ Bố bận lòng
Bởi tất cả đối với người
Tất cả đều là con
Những đứa con khờ dại dù trước mắt người đời chúng có vẻ trưởng thành
Phải không Bố?
Hôm nay Bố đã trở về nơi từ đó Bố ra đi
Con tin rằng như người đời vẫn bảo:
"Sống khôn, thác thiêng"
Bố một đời trong sạch thuần lương
Đấu tranh cho lẽ phải, cho dân tộc, quê hương
Đấu tranh với kẻ ác, để bảo vệ các con
Bố đã tặng cho cuộc đời: những công dân
Biết sống thủy chung, son sắt
Biết yêu nước, thương người
Biết dạy học trò những điều đã học được từ nơi Bố
Đức độ của Bố sáng ngời
Trong họ, ngoài làng đều ngưỡng mộ
Các chú, các thím con
Dù có khi không hiểu
Hay chỉ vì cơm áo mà quên cả việc viếng thăm người
Nhưng... như hoa hướng dương
Tất cả đều hướng về người
Để xin một lời khuyên
Một lời dạy bảo chí tình trong những lần trọng đại

Bố ơi!

Sáng nay Bố đã đi rồi
Còn ai để hỏi việc đời, việc riêng?
Bố về nơi cõi uyên nguyên
Để con cháu nhớ thương - miền trần gian
Bố ơi! trời đất mang mang
Chúng con ngơ ngẩn bàng hoàng dạ đau
Nếu còn có được kiếp sau
Xin cho con lại làm dâu của người...

Vân Hà (TTHA)


Page last modified on July 08, 2023, at 09:05 AM