Ngô Quyền - Trận Bạch Đằng


Quân Nam Hán kéo sang xâm lược
Nghe hung tin, cả nước quy về
Ngô Quyền thấy giặc gần kề
Hoằng Thao tướng dữ nhất tề kéo sang
Ngô quân vội trấn an binh sĩ:
"Hoằng Thao kia, trẻ dại biết chi
Giặc từ xa đến một khi
Đường xa mỏi mệt, gan lì còn đâu?
Thêm Công Tiễn con sâu bội phản
Vừa qua đời, nội ứng không thành
Giặc lo mưu kế mong manh
Phân vân chẳng biết có thành công chăng?
Chúng lợi thế: thuyền to vững chắc
Ta mạnh vì giữ đất ông cha
Nếu phòng bị trước từ xa
Được thua chưa biết hẳn là về ai?"
Ngô lập tức "bày binh bố trận"
Quân từ xa đốn gỗ kéo về
Voi, trâu ra sức nặng nề...
Chở cây vót nhọn, chất về đầy sông
Đầu bịt sắt làm chông dầy đặc
Sông Bạch Đằng khỏa lấp triều lên
Chỉ là vùng nước mông mênh
Thủy triều ta nấp, vững bền niềm tin
Giặc dù đến, chẳng kinh sợ giặc
Ngô tướng quân sắp đặt quân cơ
Bày binh bố trận bất ngờ
Giặc kia vào đến chỉ chờ chết thôi
Nhiều thuyền nhỏ ta mồi chài giặc
Khi Hoằng Thao tới cửa Bạch Đằng
Đích thân chủ tướng Ngô Quyền
Nước dâng cao mới cho thuyền xuất quân
Ta khiêu khích nhiều lần bỏ chạy
Giặc thừa cơ đuổi mãi vào sâu
Chiều lên - nước rút thật mau
Quân ta phản kích, Hoằng Thao rụng rời
Bên vách núi tơi bời cung nỏ
Bắn như mưa, giặc bỏ trận tiền
Quân ta mai phục chiến thuyền
Rút quân - đa muôn, vỡ thuyền - cọc to
Ta xuất hiện hàng trăm thuyền nhỏ
Chẳng hề gì cọc nhọn trên sông
Thủy bộ phối hợp chung lòng
Hoằng Thao rút chạy ra sông - muôn rồi!
Triều xuống mạnh, thuyền to vướng cọc
Vỡ tan tành, giặc khóc tàn quân
Hoằng Thao bị giết thảm thương
Rồi đời tên giặc, bất lương hại người
Trận Bạch Đằng, muôn đời nhớ mãi
Sử xanh còn ghi lại: Ngô Quyền
Mở đầu giai đoạn sử thiêng
Việt Nam độc lập bình yên lâu dài

Vân Hà (TTHA)


Page last modified on July 21, 2016, at 07:58 AM