Người con trung hiêu
Theo cha không nỡ quay về
Nhìn cha cùm xích não nề lòng con
Ruột gan đau xé từng cơn
Gió chiều biên giới, căm hờn đuổi theo
Thương cha thân phận gieo neo
Được, thua, còn, mất - rong rêu kiếp người
Phi Khanh khuyên bảo con về:
Thương cha giữ lấy lời thề nước non
Tìm người xứng đáng minh quân
Bày mưu hiến kế xóa tan mây mù
Vì cha, con nhớ rửa thù
Hiếu trung trọn vẹn cho dù gian nan
Nước nhà giờ vẫn còn đang...
... Trong tay xâm lược, nhục nhằn con ơi!
Thương cha, cố nhớ lấy lời
Thù nhà, nhục nước - bao đời hy sinh
Quê hương gặp buổi điêu linh
Hãy về tạo lấy mùa Xuân diệu kỳ
Theo cha ảo não ích gì?
Vâng lời - quay gót, cha đi nghìn trùng
Bao giờ nước mắt tương phùng?
Bây giờ gạt lệ đau lòng chia phôi
Nguyễn Trãi rong ruỗi muôn nơi
Tìm người tài đức đổi dời cho dân
Theo người khởi nghĩa Lam Sơn
Anh hùng áo vải nông thôn sớm chiều
Quân sư bày kế đã nhiều
Mười năm gian khổ, dân yêu hết lòng
Nghĩa quân chiến đấu thành công
Bình Ngô đại cáo an lòng nơi nơi
Tài năng công đức sáng ngời
Vỗ yên bá tánh, người người nhớ ơn
Sáu mươi người mới từ quan
Côn Sơn quê ngoại tĩnh an tâm hồn
Nào hay tai họa dập dồn
Án oan nhận lấy, tin đồn thị phi
Giữa triều tam tộc tru di
Kiếp người! Thôi thế còn gì nữa đâu?
Từ nay cho đến ngàn sau
Có ai hiểu nổi oan sầu này chăng?
Vân Hà (TTHA)