!!Người em lạc loài Có một buổi\\ Nắng sớm về, trên nẻo đường nhân thế\\ Bao nhiêu người\\ Tưng bừng trong nắng ấm, ríu rít chuyện trò\\ \\ Không ai để ý\\ Một bóng nhỏ ốm gầy\\ Chân xiêu bước khắp hang cùng ngõ hẻm\\ Trĩu nặng trên vai, sự sống thừa bám víu\\ Bao nhiêu cặn bã của đời\\ Vứt lại bên đường\\ Vứt cả tình thương\\ Em đều nhặt hết\\ Chẳng ngại gió sương\\ Em sống bằng ước vọng thơ ngây\\ Niềm tin giản dị: thế gian này\\ An phận, thủ thường thân bé dại\\ Dù cho con tạo mãi vần xoay\\ \\ Có những buổi\\ Cô đơn bên phố vắng\\ Em mơ màng nghĩ chuyện tương lai\\ Mắt gởi xa xăm suốt quãng đường dài\\ Nhưng bừng tỉnh:\\ Em cúi đầu, mi ươn ướt\\ Môi khô héo, cố nuốt tan niềm tủi hận\\ Em cất bước lên đường\\ Bình minh gió sớm còn vương\\ Người em bé nhỏ lên đường mưu sinh\\ \\ Vân Hà (TTHA)\\ 2-8-65