!!Nguyện cầu Khi đêm đến niềm suy tư trở dậy\\ Gió lạnh về mang giá rét cô đơn\\ Tôi chấp tay cố nén nỗi căm hờn\\ Mắt ngời sáng niềm tin bừng mãnh liệt\\ \\ Thầm nguyện khấn cho giống nòi dân Việt\\ Thuận hòa nhau chung sống cảnh thanh bình\\ Thương yêu nhau tô thắm nước đẹp xinh\\ Không còn mãi cảnh tương tàn cốt nhục\\ \\ Vì chiến tranh đã bao người ngã gục\\ Giữa chiến trường đẫm ướt máu hôi tanh\\ Vì chiến tranh! bao người dứt tuổi xanh\\ Mong đem lại quê hương nguồn êm ấm\\ \\ Đã hết những cuộc đời tươi thắm\\ Vì quê hương chẳng ngại nỗi nhọc nhằn\\ Đã đem mình trãi bao nỗi khó khăn\\ Để tạo lập cuộc đời theo lý tưởng\\ \\ Ở nơi ấy mọi người đều sung sướng\\ Sống thanh bình, vang khúc khải hoàn ca\\ Bao người dân lo tô điểm sơn hà\\ Không còn nữa cảnh tương tàn đẫm máu\\ \\ Tôi thành tâm khấn cầu ơn Tam Bảo\\ Đem đuốc lành soi sáng khắp mười phương\\ Rắc hào quang tự giác khắp nẻo đường\\ Để nhân loại tắm mình vào nơi ấy\\ \\ Để ngày sau tôi sẽ không còn thấy\\ Cảnh loài người lạc lối hận thù nhau\\ Để hôm nay và mãi mãi về sau\\ Không còn nữa cảnh tương tàn cốt nhục\\ \\ Vân Hà (TTHA)\\ 27-5-65