Nhớ con


Tuyên hỡi, Tuyên ơi, mẹ có ngờ!
Con đi xa mẹ đến bao giờ?
Trời đêm mưa gió, sương nhiều quá
Đường về, mẹ ngại trẻ bơ vơ...

Mẹ nhớ làm sao những sớm mai
Đến trường trời lạnh tiết heo may
Cầm tay con nhảy tung chân sáo
Mẹ về ! lưu luyến mắt thơ ngây

Mẹ nhớ làm sao những buổi chiều
Tan trường mẹ đến đón con yêu
Nay còn đâu nữa, Quang Tuyên hỡi
Mẹ khóc thương con lệ đã nhiều

Lệ khô thành máu trở về tim
Cho đớn đau càng mãi lớn thêm
Tuyên ơi, con trẻ đâu rồi nhỉ
Mẹ gọi con thầm qua bóng đêm

Nhớ con, mẹ nhớ quá đi thôi
Tuyên ơi! Tuyên của mẹ đâu rồi?
Còn đây bên mẹ là di ảnh
Mẹ muốn ôm con một chút thôi

Nhưng có bao giờ đạt ước mong
Bây giờ trời trở gió mùa đông
Bây giờ trời lạnh bên đồi cỏ
Nơi ấy con nằm có rét không?

Mẹ hỏi nhưng nào ai đáp đâu?
Thân con gói trọn giữa mồ sâu
Tuyên ơi! con mẹ đâu rồi nhỉ?
Trời hỡi! làm chi chuyện bể dâu

Làm sao để mẹ được gần con?
Tuyên ơi! mẹ đếm bước chân mòn
Đường về, lá úa rơi nhiều quá
Cửu tuyền con hãy ngủ cho ngon!

Vân Hà (TTHA)


Page last modified on January 08, 2017, at 07:48 AM