VH.NhớMãiXuânNào History
Show minor edits - Show changes to output - Cancel
Added lines 1-55:
!!Nhớ mãi xuân nào
Xuân năm trước, đến nhà con Má bảo:\\
"Má rất vui vì con đã trưởng thành\\
Biết dạy con rèn luyện tấm lòng nhân\\
Yêu đất nước, con người và cuộc sống\\
\\
Xuân năm trước, Má còn trên dương thế\\
Vì yêu con, yêu cháu vẫn dại khờ\\
Một đời người, biết bao chuyện buồn lo\\
Vẫn chịu đựng, âm thầm nuôi con lớn\\
\\
Xuân năm trước, Má yếu nhiều, vẫn sống\\
Sống vì con vì cháu, vẫn dặn dò\\
Biết thương nhau dù nghịch cảnh, buồn lo\\
Nhưng trên hết vẫn nhìn nhau tha thứ\\
\\
Xuân năm trước, bệnh đang hiền hóa dữ\\
Tuổi đời cao thời tiết cũng thất thường\\
Mưa rồi nắng - ấm xuân đông giá lạnh\\
Má ho nhiều thường nhức mõi cốt xương\\
\\
Con Má đông và các cháu cũng nhiều\\
Những mỗi người đều bận việc riêng tây\\
Vì manh áo, chén cơm đi khắp nẻo\\
Má luôn chờ ngày xum họp về đây\\
\\
Đó là lúc Má đau hay giỗ chạp\\
Con đứa về, đứa bận rộn... về sau\\
Má vẫn mong, vẫn khấn nguyện trời cao\\
Cho con trẻ yên lành trong cuộc sống\\
\\
Má - má ơi! biển trần không bờ bến\\
Chúng sanh còn chìm nổi cõi trầm luân\\
Ngày hôm nay xum họp chốn vô thường\\
Là mầm mống của sinh ly, tử biệt!\\
\\
Dù yêu thương ngập tràn không xiết kể\\
Cũng đến ngày con - Má phải chia xa\\
Dù khổ đau, thần chết cũng không tha\\
Đã cướp đi Má chúng con mãi mãi\\
\\
Vu Lan năm nay áo con cài hoa trắng\\
Là bởi vì con không còn Má trên đời\\
Nhớ làm sao ánh mắt chứa nụ cười\\
Má cho con mỗi lần con than thở\\
\\
Sống vì con - hãy nhớ lấy con ơi\\
Dù gian khổ chớ mềm lòng rũn chí\\
Nghe lời Má con sẽ không hoài phí\\
Những ngày mình còn lưu lại trần gian\\
Má yên tâm, an nghỉ cõi thường an\\
Con xin hứa! sống làm người xứng đáng\\
\\
Vân Hà (TTHA)
Xuân năm trước, đến nhà con Má bảo:\\
"Má rất vui vì con đã trưởng thành\\
Biết dạy con rèn luyện tấm lòng nhân\\
Yêu đất nước, con người và cuộc sống\\
\\
Xuân năm trước, Má còn trên dương thế\\
Vì yêu con, yêu cháu vẫn dại khờ\\
Một đời người, biết bao chuyện buồn lo\\
Vẫn chịu đựng, âm thầm nuôi con lớn\\
\\
Xuân năm trước, Má yếu nhiều, vẫn sống\\
Sống vì con vì cháu, vẫn dặn dò\\
Biết thương nhau dù nghịch cảnh, buồn lo\\
Nhưng trên hết vẫn nhìn nhau tha thứ\\
\\
Xuân năm trước, bệnh đang hiền hóa dữ\\
Tuổi đời cao thời tiết cũng thất thường\\
Mưa rồi nắng - ấm xuân đông giá lạnh\\
Má ho nhiều thường nhức mõi cốt xương\\
\\
Con Má đông và các cháu cũng nhiều\\
Những mỗi người đều bận việc riêng tây\\
Vì manh áo, chén cơm đi khắp nẻo\\
Má luôn chờ ngày xum họp về đây\\
\\
Đó là lúc Má đau hay giỗ chạp\\
Con đứa về, đứa bận rộn... về sau\\
Má vẫn mong, vẫn khấn nguyện trời cao\\
Cho con trẻ yên lành trong cuộc sống\\
\\
Má - má ơi! biển trần không bờ bến\\
Chúng sanh còn chìm nổi cõi trầm luân\\
Ngày hôm nay xum họp chốn vô thường\\
Là mầm mống của sinh ly, tử biệt!\\
\\
Dù yêu thương ngập tràn không xiết kể\\
Cũng đến ngày con - Má phải chia xa\\
Dù khổ đau, thần chết cũng không tha\\
Đã cướp đi Má chúng con mãi mãi\\
\\
Vu Lan năm nay áo con cài hoa trắng\\
Là bởi vì con không còn Má trên đời\\
Nhớ làm sao ánh mắt chứa nụ cười\\
Má cho con mỗi lần con than thở\\
\\
Sống vì con - hãy nhớ lấy con ơi\\
Dù gian khổ chớ mềm lòng rũn chí\\
Nghe lời Má con sẽ không hoài phí\\
Những ngày mình còn lưu lại trần gian\\
Má yên tâm, an nghỉ cõi thường an\\
Con xin hứa! sống làm người xứng đáng\\
\\
Vân Hà (TTHA)