Lý Bạch
Mỹ nhân vừa cuốn rèm châuLặng yên ngơ ngẩn khẽ chau đôi màyMi buồn dâng ướt lệ đầy...Phải chăng lòng hận đắng cay tình đầu?Vân Hà (TTHA)