Sầu nhân thế

Sáng nay gió lạnh trở về rồi
Mây buồn che kín cuộc đời tôi
Gió ơi sao cứ dồn lên mãi
Tràn ngập muôn nơi lạnh lắm thôi

Tiếng gió ngân dài dưới nắng mai
Than van... uất hận lắm u hoài
Phải chăng gió đã buồn nhân thế
Cứ mãi chìm trong giấc mộng dài

Cũng thế gió ơi tôi đã sầu
Sầu vì nhân loại chẳng thương nhau
Chỉ lo mê mãi vòng danh lợi
Bừng tỉnh thì... ôi! đã bạc đầu

Vô minh rũ sạch nợ trần ai
Danh, sắc chỉ là những bóng mây
Ngày kia cơn gió vô thường đến
Sanh, tử luân hồi nẽo đắng cay

Gió cuốn hoa rơi bạt nẻo đời
Bao giờ tỉnh ngộ hỡi người ơi
Sân, si hãy dứt trừ đi nhé
Bên giác về đi vẫn kịp thời

Vân Hà (TTHA)
10-6-65


Page last modified on July 11, 2023, at 05:18 AM