Số kiếp


Sao tôi lại vương mang thân con gái
Cho lệ buồn, ướt đẫm những chiều hoang
Hồn bơ vơ khi ngắm ánh trăng ngàn
Tim héo rũ nghe nắng chiều buông chảy.

Sao tôi không là nam nhi hồ hải
Đem đức tài để phụng sự muôn người
Thế buồn đau bằng những nụ cười tươi
Cho cuộc sống đượm màu, tươi thắm mãi...

Sao tôi cứ mang hình hài con gái
Để đêm về thầm khóc phận bèo mây
Nghẹn ngào dâng, tôi biết nói gì đây, Hồn ứa lệ, tim rưng sầu tê tái.

Sao tôi vẫn chỉ là người con gái
Kiếp phù sinh chôn chặt mộng thơ ngây
Là chứng nhân bao thực cảnh vơi đầy
Tôi muốn khóc cho hồn mình thư thái.

Than thở ư? Tôi cúi nhìn trở lại
Không làm sao phủ nhận xác thân này
Tôi khóc ư, lệ ngập chín tầng mây
Và tôi cũng chỉ là... là con gái.

Vân Hà (TTHA)


Page last modified on February 21, 2016, at 06:10 AM