Suy tư
Một tiền kiếp xa xưa
Tôi để hồn mộng mơ
Rưng buồn theo nhịp thở
Từ đâu đến bây giờ
Tôi đi vào cuộc đời
Không lưu luyến mê say
Mọi người? tôi là ai?
Sao không chung nhịp thở?
Tôi vào đời bỡ ngỡ
Bằng ánh mắt hoài nghi
Rồi đến buổi ra đi
Tôi hoàn toàn thụ động
Bao nhiêu người đang sống?
Ai đã chết đi rồi?
Sao tôi vẫn là tôi?
Mà không là tất cả?
Bao nhiêu người xây mả?
Mấy nấm đất quạnh hiu?
Sao lại có buổi chiều?
Cho hồn buồn man mác
Bao nhiêu người oan thác?
Mấy kẻ sống muôn đời?
Bao nhiêu kẻ vui cười?
Và những ai đang khóc?
Sao tôi còn xanh tóc
Mà hồn đã già nua?
Sao người mãi chịu thua
Khổ đau và thần chết ?
Vân Hà (TTHA)