Thay màu

Màu trắng thơ ngây tuổi học trò
Ướp đời tinh khiết chẳng buồn lo
Thế rồi màu trắng tinh anh ấy
Lặng lẽ ra đi một chuyến đò

Ngày xưa, tôi yêu màu trắng
Màu thơ ngây trinh bạch tuổi hoa niên
Màu đơn sơ muôn thuở nét dịu hiền
Tôi yêu lắm... những chiều qua lối nhỏ
Người thiếu nữ mái tóc huyền buông xõa
Vẻ trang nghiêm bên màu trắng tinh anh
Dáng thơ ngây khi tóc hãy còn xanh
Ngời mắt biếc hướng về nơi bến mộng
Và ngày kia, một buổi chiều gió lộng
Nàng không còn luyến tiếc cảnh phù du
Nàng ra đi vào một buổi tàn thu
Không hoa thắm, không rượu nồng đưa tiễn
Nàng ra đi, không hẹn ngày vinh hiển
Không tưng bừng pháo nở với hoa bay
Thay... hồi chuông cảnh tỉnh khẽ ngân dài
Hòa tiếng mõ vang đều nơi chánh điện
Nàng giờ đây với tâm hồn hướng thiện
Thoát ly đời thanh tịnh chốn thiền môn
Màu trắng ngày xưa, giữ vẹn tâm hồn
Nàng đã khoác lên vai màu áo mới

Tôi yêu mến nhất ba màu
Trắng trong giản dị, thêm màu lam, nâu

Vân Hà (TTHA)
18-6-65


Page last modified on July 11, 2023, at 05:30 AM