Vu Lan

Mỗi năm vào tháng bảy
Mùa Vu Lan trở về
Hương trầm lan theo gió
Chuông buồn vẳng trên đê

Trăng tròn nhẹ lên cao
Con thấy lòng nao nao
Nhớ công ơn từ mẫu
Vì con lắm khổ đau

Vu Lan mùa báo hiếu
Lại về sau cơn mưa
Con thấy lòng chan chứa
Nguồn sống, lúc đi chùa

Con nhớ lại ngày xưa
Vào mỗi buổi sớm trưa
Mẹ con thân gầy yếu
Chẳng quản ngại nắng mưa

Tần tảo để nuôi con
Tâm sức mẹ mõi mòn
Nhưng con nào có hiểu
Vẫn nghịch đến phải đòn

Nhưng giờ đây:

Mẹ ơi con đã hiểu rồi
Gương xưa ngời sáng những lời dạy răn
Bây giờ con mới biết rằng
Công ơn phụ mẫu sánh bằng bể sâu
Ngày nay con có nhờ đâu?
Ấy... ơn phụ mẫu dãi dầu nuôi con

Vân Hà (TTHA)
30-7-65


Page last modified on July 11, 2023, at 09:57 AM