Xa vắng
Hoàng hôn nhuộm công viên buồn diệu vợi
Em bâng khuân nghe tiếng lá lìa cành
Mấy mùa qua tin xuân em vẫn đợi
Đã bao lần phí bỏ mộng ngày xanh
Chiều nhuộm tím, không gian buồn hiu hắt
Em thẩn thờ, nghe gió rít lê thê
Thời gian đi nghe tim mình quặn thắt
Em vẫn luôn trông đợi, bóng anh về
Chàng đã đi xây đời theo chí cả
Mộng công hầu không đủ chuyển lòng trai
Tóc giai nhân nào khác chi hoa cỏ
Chàng dẫm lên nối tiếp quãng đường dài.
Dù khổ đau, em cúi đầu chấp nhận
Tình đôi mình bất tử bởi thời gian
Tuy yêu nhau, nhưng không làm vướng bận
Nghĩa gì đâu, hạnh phúc ở trần gian
Anh thân mến, người em yêu muôn thuở
Mình cùng vui trong đại thể bao la
Mình thương nhau dù xa xôi cách trở
Tình yêu này sẽ thắm đẹp ngàn hoa...
Vân Hà (TTHA)